-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Đăng kýĐăng ký  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Lưu ý: Gõ Tiếng Việt có dấu, viết đúng chính tả
 Bá Khả (3384)
 >>>lonely<<< (1710)
 quythanhkhuu (1304)
 kendy_girl202 (1043)
 truc_quynh_1994 (885)
 peheophuthuy (767)
 [A]chijioltiz[o] (711)
 Svat_94 (536)
 [P]....[lẶng]im..... (495)
 Su_147617 (426)

Share | 

 

 4 lần nắm vai

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
4 lần nắm vai  EmptySat Oct 16, 2010 11:22 am

>>>lonely<<<
♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
>>>lonely<<<

Thalès
Thalès

Giới tính : Nữ
Cung : Hổ Cáp
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1710
Tài khoản Tài khoản : 3440
Được cảm ơn : 49
Sinh nhật Sinh nhật : 04/01/1994
Tuổi Tuổi : 30
Đến từ Đến từ : ♥♥♥ELF Club♥♥♥
Châm ngôn Châm ngôn : ♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
Level: 30 Kinh nghiệm: 1710%
Sinh mệnh: 1710/100
Pháp lực: 30/100

Bài gửiTiêu đề: 4 lần nắm vai

 
"Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại" (Danh ngôn tình yêu).


Tớ - một con bé có gương mặt tạm gọi là dễ thương với một thành tích học nằm trong nửa trên của bảng xếp hạng lớp. Tớ không nhút nhát, nhưng bởi vì chưa từng có anh chàng nào khiến trái tim tớ rung rinh, vậy nên, tớ chưa từng nói với ai lời có cánh hay trao cho ai đó 1 cái nắm tay, một cái ôm hay cái "kiss". Còn cậu - cuốn hút đặc biệt với nước da trắng tinh, chiều cao "khủng", dù chỉ chơi bóng rổ ở mức tàng tàng thôi nhưng mọi cô gái đến cổ vũ đội tuyển bóng rổ trường cũng là vì cậu. Cậu là "celeb" (người nổi tiếng) còn tớ là "dân đen". Tất cả những gì kết nối chúng ta là: 3 lần chạm vai hạnh phúc và 1 lần chạm vai... đáng ghét!

Lần thứ nhất:

- "Bạn gì ơi, cẩn thận!!!!!" - Khi tớ đang tay cầm quyển sách, mắt chết dí vào bài Lịch sử thế giới, lang thang bước dưới sân, lẩm nhẩm học cho kịp giờ trả bài thì nghe thấy tiếng hét lớn của một anh chàng. Chưa kịp định thần, một đôi bàn tay khá rắn chắc nhưng nhẹ nhàng đặt lên vai tớ, kéo sang một bên... Rồi một trái bóng rổ bay vụt tới... Ui chao, tớ đã trốn thoát một màn trúng bóng đau điếng! Mắt kiếng vì bị di chuyển nhanh mà hơi trễ xuống, một mắt 9/10, một mắt 5/1, tớ ngược lên xem ai vừa là "anh hùng ngày hôm nay" của tớ?

Dưới ánh nắng không chói chang và bầu trời xanh ngắt, gương mặt ấy toả sáng với làn da đến con gái cũng phải mơ ước. Và chiều cao của cậu ấy thì ôi thôi... Câu đầu tiên (rất ngu ngốc) mà tớ "phát" ra lúc ấy là... - "Cao quá...!"

Lần nắm vai thứ nhất, tớ cảm nhận được sự an tâm và được bảo vệ.

Lần thứ 2:

Sau khi trổ hết tài nghệ thám tử của mình ra, tớ biết Hải Đăng (tên cậu) là thành viên của CLB bóng rổ, là anh chàng nổi ngang Nichkhun ở Hàn tại ngôi trường này. Thế là tớ quyết định len lỏi vào CLB "Những người hâm mộ Hải Đăng" và xuất hiện thường xuyên trong các trận bóng rổ có cậu thi đấu bằng mọt sự nhiệt tình hiếm thấy, chưa từng có trước đây.

Lúc này, tớ với cậu, tất nhiên là sau lần vô tình mà gặp gỡ đầu tiên ấy, đã trở thành bạn dù chỉ đủ để mỗi lần gặp nhau, nhoẻn miệng cười và nói: "Chào ấy!". Tớ luôn muốn được nói chuyện với cậu nhiều hơn, ít ra là mời cậu một bữa cafe cảm ơn. Nhưng bởi vì cậu nổi tiếng (những đứa con gái khác sẽ xé xác tớ ra mất) và cậu bận rộn (những thú vui của cậu chắc nhiều không thể kể siết, vì tớ thường thấy cậu nói với mọi người: "Hôm nay có việc bận không thể không làm").

Như tớ đã giới thiệu, cậu là một anh chàng đẹp trai, nhưng tài chơi bóng rổ của cậu cũng chỉ thuộc loại "thường thường bậc trung". Hôm đó là trận bán kết Giải bóng rổ các trường cấp 3, cậu liên tiếp mắc sai lầm và để cho đội bạn dẫn trước. Trận đấu còn 1 hiệp nữa là kết thúc.

Nghỉ giữa 2 hiệp, tớ đã chuẩn bị sẵn một chai nước khoáng và lấy hết can đảm định đến cổ vũ cậu vài câu. Nhưng loáng cái đã không thấy cậu đâu.Khi ấy, cậu ngồi lặng lẽ ở một khoảng sân cách xa điểm thi đấu vài mét, một chỗ khá kín đáo nhưng lại có thể phóng tầm mắt đi rất xa và nhìn thấy cả bầu trởi rộng. Nhìn thấy tớ đang rõn rén đứng phía sau, cậu mỉm cười và chủ động nói:

- "Tớ có lẽ đã làm mọi người thất vọng nhiều. Chưa bao giờ đội mình lọt sâu đến thế. Tớ thấy mình là kẻ vô dụng".

- "Không. Đối với mọi người, cậu như bầu trời rộng lớn kia, rất vĩ đại. Nhưng với tớ, cậu giống như nơi này, một góc nhỏ đầy bí ẩn và thú vị, khám phá ra nó quả là điều tuyệt vời. Nó là nơi tớ có thể nhìn ngắm mọi thứ mà không ai biết, được cảm nhận cái cảm giác đôi khi mình trở nên nhỏ bé lại tuyệt đến thế. Dù là người tuyệt vời thế nào, cậu cũng có những khuyết điểm và quan trọng, câu cho mọi người thấy cậu đã cố gắng thế nào, cố gắng vì cậu yêu bóng rổ chứ không phải để bảo vệ hình ảnh lý tưởng của mình. Vì vậy, hãy chiến đấu hết mình ở hiệp còn laị này nhé! Fighting!".


Tớ cũng chẳng hiểu sao, khi đó, tớ lại có thể nói những lời có cánh như thế. Nhưng tớ hiểu, nó có tác dụng gì đó với cậu... Đôi mắt cười hạnh phúc của cậu đã trở lại!

Thật bất ngờ là đội tuyển của mình đã chiến thắng, cậu vẫn không thể trở thành một ngôi sao trên sàn đấu, nhưng mọi người ghi nhận sự nỗ lực của cậu. Khi khim đồng hồ dừng ở điểm kết thúc, đó cũng là lúc cậu lao đến tớ, nắm lấy đôi vai, lắc lắc và nói: "Cảm ơn cậu rất nhiều! Chưa bao giờ bóng rổ thú vị đến thế". Tớ có thể cảm nhận được đôi tay cậu đang run.

Và rồi tớ nhận ra rằng: "À, anh hùng của lòng mình, hoá ra cậu ấy cũng có những phút giây thật yếu lòng". Và liệu mình có thể có một điều gì đó lớn hơn... trong suy nghĩ của cậu ấy?

Lần nắm vai thứ 3:

- "Cậu đi cafe với tớ chứ?" - Tim tớ như muốn rớt ra ngoài khi được cậu đề nghị. Thực hay mơ đây?

Tớ đoán răng buổi chiều đi cafe với cậu là một trong những buôi chiều hạnh phúc nhất của cuộc đời tớ (ít nhất là trong khoảng 16 năm nay). Tớ đã cố gắng để trông mình ổn nhất, cuộc cafe cà pháo để gần nhau hơn của chúng ta bắt đầu khá bẽn lẽn nhưng dần dần đã trở nên "tự nhiên như ở nhà" với những câu tâng bốc nhau lên trời xanh.

- "Quả thực, hôm cậu cứu tớ, trông cậu như một anh hùng thực sự"

- Ôi, chỉ là ra tay nghĩa hiệp thôi. Còn hôm cậu động viên tớ ở trận bóng rổ, tớ cứ tưởng cậu là một triết gia cơ đấy!

...

- À, tháng trước tớ vừa nộp bài thi giải thưởng thiết kế trang phục. Họ nói hôm nay sẽ có kết quả. (Tớ cũng không hiểu sao mình lại chia sẻ điều ngốc nghếch này cho Hải Đăng).

- Cậu ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang?

- Ừ. Nhưng tớ đã tham gia 2 lần rồi mà đều bị loại. Bởi vì mơ ước của mình, tớ quyết định sẽ thi Mỹ thuật công nghiệp, nhưng bố mẹ tớ lại chỉ thích tớ thi Y. Vì ước mơ của mình, Nhất định lần này tớ phải có giải thưởng!


...

- Tớ rớt rồi!

Tớ đã gần như lạc giọng khi nói điều đó với cậu. Cậu đặt một tay lên vai tớ, nắm nhẹ nhàng, không nói gì cả. Chỉ cần thế thôi, tớ biết cạu muốn sẻ chia.

Lần nắm vai thứ 4:

Mọi thứ xung quanh tớ gần như chao đảo khi cậu nói với tớ rằng, cậu sẽ đi du học vào năm sau.

- Bạn gái tớ đang học ở Anh. Cô ấy là bạn thân từ bé. Những lúc tớ bận rộn là để đi học tiếng Anh. Và đôi khi là về để chat với cô ấy.

Ngày cậu đi, tớ không giấu được nước mắt, cậu nắm lấy vai tớ, chặn những lần vai run lên bần bật vì nấc:

- "Tớ sẽ thường xuyên về thăm cậu mà".


....

***

4 lần nắm vai, mỗi lần một cảm xúc. Những gì mà tớ và cậu có với nhau thật mơ hồ. Tớ chỉ hiểu một điều rõ nhất:

"Những cái nắm vai chỉ là dành cho bạn bè. Nếu là tình yêu, khi đó, người ấy sẽ trao cho bạn một cái ôm!"
HC

 

4 lần nắm vai

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’- :: -‘๑’-Cuộc Sống Mến Thương-‘๑’- :: -‘๑’-Cảm nhận cuộc sống-‘๑’--
Có Bài Mới Có bài mới đăngChưa Có Bài Mới Chưa có bài mới
Fixed and up by [A]dmin .
Copyright © 2007 - 2010, cHuYeNtOaN0912.fOrUm-vIeT.nEt .
Powered by phpBB2 - GNU General Public License. Host in France. Support by Forumotion.
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1280x1024 và trình duyệt Firefox
Get Firefox Now Get Windows Media Player Now
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất